Hà Tĩnh Mình Thương

Hà tĩnh mình thương là một kiệt tác của dân ca hà tĩnh là bài hát thể hiện niềm yêu thương đối với quê hương mình

Chỉ cần nghe câu đầu cũng đã biết nỗi lòng thương nhớ đối với quê hương hà tĩnh cũa những con em xa quê "Gửi Hà Tĩnh mình, răng mà thương, mà nhớ" một nỗi nhớ thương mà tất cả các con em xa quê đều có chung một tâm trạng. Sang câu thứ 2 là tưỡng nhớ tuổi thơ hồi còn trẻ một tuổi thơ khổ cực nhưng đầy niềm vui yêu thương. Nhiều lúc tôi vẫn hoài tưỡng đến quê hương mình
Khi tôi ấu thơ, gió bụi cát bay
Lẫn trong sữa thơm, mẹ nuôi tôi lớn
Ơi! Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ !
Trời chang chang nắng, ai quàng áo tơi
Cho ta thương nhau, mồ hôi chát mặn.
Cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn
Đứt ruột nhớ mong..........
Nếu có một ai hỏi tôi nếu lúc còn nhỏ bạn sống ở một vùng quê trời chang chang nắng khí hậu khắc nhiệt như ở hà tĩnh, một vùng quê nghèo thì bạn có hối hận khi được sinh ra là ở hà tĩnh không. Chắc chắn tôi không cần sũi nghĩ mà tự tin hãnh diện trã lời là không. Tôi rất vui khi mình được sinh ra trong vùng đất hữu tình địa danh nhân kiệt như hà tĩnh. Tại sao tôi lại nói vậy thì tỗi sẽ nói tuỗi thơ cũa tôi rât hồn nhiên và vui tươi. lúc còn nhõ tôi đã tận hưỡng những cảm xúc vui tươi nhất cũa tuỗi thơ với những trò chơi dân gian chơi mãi không chán như trò "kháng chiên" trò "dậm long", nhãy dây, đi ô chùa, chơi ô vuông, cấy cọng....và hàng chục trò chơi khác nữa
Hà Tĩnh Mình Thương
Hà Tĩnh Mình Thương
Khi nói đến hà tĩnh thì những kỹ niệm cung bậc tình cảm cứ thế mà tuôn trào ra giống như thác đổ. Sau đây là một số cãm xúc chia sẽ tình cãm cũa một số bạn khi nói về quê hương hà tĩnh
Những ngày nghỉ cuối tuần ngồi vừa làm vừa nghe nhạc Hà Tĩnh thích thật, muốn về quê thăm gia đình và bạn bè quá. Chẳng biết lúc nào mình về quê được nên cũng hơi buồn...
Minh k phai nguoi Ha tinh nhung m rat thich nghe bai hát moi a ve Ha tinh, vi m đen thamm ha tinh r, m thay con nguoi và manh dat ha tinh that tuyet dieu va mem khach..
hà tĩnh quê mình sao mà đáng yêu đến thế?
Sao mà hay dữ vậy trơi!Yêu quá HT quê mình!
chỉ một lần về thăm Hà Tĩnh thôi sao mà nghe da diết thế!
Sau đây là bài hát ca khúc hà tĩnh mình thương do ca sĩ thu hiền thể hiện

Hà Tĩnh Mình Thương


Gửi Hà Tĩnh mình, răng mà thương, mà nhớ
Khi tôi ấu thơ, gió bụi cát bay
Lẫn trong sữa thơm, mẹ nuôi tôi lớn
Ơi! Hà Tĩnh mình, đường về có nhớ !
Trời chang chang nắng, ai quàng áo tơi
Cho ta thương nhau, mồ hôi chát mặn.
Cho ta thương nhau vầng trăng không lẻ bạn
Đứt ruột nhớ mong..........

Giờ về, ta ngược sông La
Đi trên con đò thuở nhỏ
Mai mốt chân em còn vương bụi phấn
Tóc xanh buông mây trong gió chiều
Nghe câu đò đưa mát ngọt
Giọng quê nôn nao vang rán chiều
Biển sông bao năm bỗng rứt ruột
Cho quê mình gạo trắng nước trong

Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương
Như núi Hồng, sông La
Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta
Trăm năm muối mặn, gừng cay hỡi người
Dù nghìn trùng cách xa, ta vẫn nhớ thương nhau
Hà Tĩnh mình ơi!

Núi Hồng bốn mùa thông reo
Thơ ai vẫn còn trong cuộc đời
Dẫu xưa trông mong thời gian mòn lối
Vẫn nguyên nơi đây bao nếp nhà
Dân tôi ngàn năm khổ nhọc
Mà sống chắt chiu câu nghĩa tình
Biết khi mô trong, khi mô đục
Răng là nhục , là vinh hỡi ai!

Hà Tĩnh ơi! Quê mình thương !
Như núi Hồng, sông La
Sông cứ chảy trong ta, núi cứ lớn trong ta
Đi xa thì muốn về, khổ đau càng muốn về
Để tình mẹ ấp yêu, ôi thương biết bao nhiêu
Hà Tĩnh mình ơi!



Nhận xét về Dân Ca

0 Bình luận "Hà Tĩnh Mình Thương"

Đăng nhận xét

 

© 2014 Dân Ca Nghệ Tĩnh Hay Nhất Nghệ Tĩnh là miền đất nằm chính giữa bản đồ việt nam với thời tiết khắc nhiệt đắc trưng là nắng nóng nhất cả nước và kèm theo những đợt gió lào heo khô do thời tiết như thế nên ở vùng đât này đất đai cũng sỏi đá khô cằn. do khí hậu như thế nên người nghệ tĩnh có ý chí vượt khó, khắc phục hoàn cảnh, giàu chí tiến thủ. Người Nghệ tĩnh trong cuộc sống luôn thể hiện phẩm chất kiên cường, chấp nhận và khắc phục hoàn cảnh với ý chí và quyết tâm cao, thể hiện một tinh thần vươn lên không biết mệt mỏi. GS. Đinh Gia Khánh nhận xét: “Người Nghệ tĩnh quen chịu đựng gian khổ, làm việc rất cần cù và sinh hoạt rất tiết kiệm”(Đinh Gia Khánh- Cù Huy Cận, 1995, tr.140).